Thursday 3 September 2015

Tượng Phật Thích Ca, cao trên 2 m, nặng mấy tấn, Paris




Phật thiền

Paris ngắm tượng Phật ngồi yên
Sáng sớm bình an tắt muộn phiền
Nếu mỏi hai chân mình cứ thẳng
Khi tâm nghĩ ngợi, biết là thiền!

ĐỗNguyễn
Một tuần thiền tập ở Chùa Paris

Wednesday 2 September 2015


Chiên cá Hồi

Cá Hồi thơm phức đã chiên giòn
Chợt nhớ người xưa đã chỉ ta
Nước mắm pha rồi tương với ớt
Bây chừ chiên cá nhớ người xa!

ĐỗNguyễn
.. nhớ Ngộ
Tuổi mười ba

Nàng xưa tuổi mới mười ba
Đậu khấu như hoa nở tháng hai
Gió thổi  Dương Châu ngàn lộ ấy
Tìm hoài chẳng thấy giống như ai!
ĐỗNguyễn
Mit thương, nhân anh xem lại bài thơ Đỗ Mục (1)

--
74.
Đỗ Mục

杜牧
贈別二首之一

娉娉嫋嫋十三餘
豆蔻梢頭二月初
春風十里揚州路
卷上珠簾總不如


Tặng biệt nhị thủ chi nhất.


Phinh phinh niệu niệu thập tam dư,
Đậu khấu sao đầu nhị nguyệt sơ.
Xuân phong thập lí Dương-Châu lộ,
Quyển thượng châu liêm tổng bất như.

--
Tặng khi chia tay bài thứ nhất trong hai bài,

Dáng dấp (em) xinh xắn mềm mại tuổi mới hơn mười ba,
Như là hoa đậu-khấu nở đầu tháng hai.
Gió xuân (thổi khắp) mười dặm đường (thành phố) Dương-Châu
Những bức rèm châu xếp lên cao, (nhưng) hết thảy không (thấy có ai) giống như nàng.

7.7.2008 Thứ bảy

Tuesday 1 September 2015

Bạn cùng quê

Ngộ thương,
Tối nay anh giỡ lại các bài thơ Đường của nhà thơ tài hoa, bổng tìm bài thơ này và anh đã họa theo thể tứ tuyệt..

Bạn cùng quê

Anh từ quê cũ trỡ về đây,
Chắc hẳn anh ơi biết chuyện nhà!
Có đến sân cô nàng dệt lụa,
Cành mai trước cổng có đơm hoa?
 

ĐỗNguyễn
Nhân xem bài thơ Vương Duy (1)

--
(1)
Vương Duy
雜詩
君自故鄉來,
應知故鄉事。
來日綺窗前,
寒梅著花未。

Tạp thi

Quân tự cố hương lai
Ưng tri cố hương sự
Lai nhật ỷ song tiền
Hàn mai trước hoa vị

Than tiếc cho hoa





嘆花

 

Thán hoa

Tự thị tầm xuân khứ hiệu trì,
Bất tu trù trướng oán phương thì.
Cuồng phong lạc tận thâm hồng sắc,
Lục diệp thành âm tử mãn chi.

Đỗ Mục


Than tiếc cho hoa


Muộn màng ta trỡ lại lối xưa
Chẳng oán và buồn trách cơn mưa
Gió thổi phôi pha diệu sắc hồng
Bây giờ cây lá chẳng còn thưa!
ĐỗNguyễn

--

Dịch nghĩa

Từ thuở ấy đi tìm hương xuân, nay tính lại thì đã muộn rồi,
Cũng đừng nên đau xót hờn giận mùa thơm.
Cơn gió dữ thổi rụng hết hoa màu hồng thắm,
Lá biếc trở nên um tùm, trái kết đầy cành.


Về bài thơ này, sách "Thái bình quảng ký" có ghi một câu chuyện như sau... Có một lần Đỗ Mục đi chơi ở Hồ Châu, gặp một cô bé rất xinh đẹp nhưng mới hơn mười tuổi. Đỗ bèn hẹn với mẹ cô bé rằng: "Đợi tôi mười năm, nếu tôi không về được thì hẵng gả cô bé". Mười bốn năm sau, Đỗ Mục mới về làm thứ sử Hồ Châu, cô bé đính ước ngày trước đã lấy chồng được ba năm, sinh hai con. Đỗ Mục than tiếc và làm bài thơ này. Câu chuyện trên vị tất đã có thật, nhưng bài thơ quả là mượn hoa để ví với người, là một giai tác thở than cho tình yêu không được toại nguyện.

Monday 31 August 2015

Họa thơ Đỗ Mục: Bài Đề Kính Ái tự lâu

 

題敬愛寺樓

 

Đề Kính Ái tự lâu

Mộ cảnh thiên sơn tuyết,
Xuân hàn bách xích lâu.
Độc đăng hoàn độc há,
Thuỳ hội ngã du du?
Đỗ Mục



Kỉ niệm ở lầu Kính Ái

Ngắm núi chiều tà tuyết tuyết bay
Mùa xuân giá lạnh đến nơi này
Một mình lên xuống chơ vơ nhỉ
Ai kẻ tri âm nỗi buồn đây!

ĐỗNguyễn
Tặng Ngộ và anh Dũng

--

Dịch nghĩa

Cảnh tuyết buổi chiều trên nghìn núi liên tiếp
Trong cái lạnh của mùa xuân tìm đến lầu cao một trăm thước
Một mình mình trèo lên, rồi lại một mình mình từng bước xuống
Ai là người hiểu được tâm trạng u buồn của ta lúc này đây?


Chùa Kính Ái nay ở phường Hoài Nhân, thành phố Lạc Dương, tỉnh Hà Nam. Bài này viết trong khoảng thời gian tác giả làm
giám sát ngự sử tại Lạc Dương, lúc đó còn gọi là Đông Đô.
--
http://www.thivien.net/%C4%90%E1%BB%97-M%E1%BB%A5c/%C4%90%E1%BB%81-K%C3%ADnh-%C3%81i-t%E1%BB%B1-l%C3%A2u/poem--7B1wnK3oOjHdCmWO56GqQ

Hôm nay mình đi ra phố,
Bổng bất ngờ thấy một cái tiệm bán bút giấy đã đóng cửa.
Hơi buồn!
Vì tiệm này đã có từ lâu, khi mình về TP này, tiệm này đã có rồi!

Vô thường!
ĐN

Bài thơ Sơn hành, nghe thơ nhớ Mit

 
Tuyết sơn

Thơ Đỗ Mục

山行

 

Sơn hành

Viễn thướng hàn sơn thạch kính tà,
Bạch vân sinh xứ hữu nhân gia.
Đình xa toạ ái phong lâm vãn,
Sương diệp hồng ư nhị nguyệt hoa. 
Đỗ Mục


Lên núi
Trèo lên núi lạnh đá chênh vênh
Mây trắng nhà ai giữa mông mênh
Ta tạm dừng xe, thương lá đổ
Sương rơi lá nhuộm đỏ chiều lên
ĐỗNguyễn 
tặng Mit và anh Dũng

-- 

Dịch nghĩa
Lên ngọn núi, đường đá chênh chênh,
Giữa nơi lửng lơ mây trắng có nhà người ở.
Dừng xe vì yêu cảnh rừng phong buổi chiều,
Lá gặp sương thu, mầu đỏ hơn cả hoa tháng hai.

--
 http://www.thivien.net/%C4%90%E1%BB%97-M%E1%BB%A5c/S%C6%A1n-h%C3%A0nh/poem-9iJ5oLtFQBkuT0Ej5xvn9Q

Sunday 30 August 2015

Ngộ thương,

Chuyến đi thăm Paris có không ít đề tài để kể, anh sẽ lần lượt chia sẻ..
Mời em ghé blog để đọc nhé!

ĐN