Kinh 131 /Nhat da hien gia
..Chỉ có pháp hiện tại
Tuệ quán chính ở đây.
Hi Mit,
Anh để bài Kinh ở đây để em tiện đọc nhé.
ĐỗNguyễn
--
Giới thiệu:
Tại sao người tu cần tu trong hiện tại?
Tu ở hiện tại thì tu điều gi?
Trã lời:
1. Cảnh được mắt thấy tai nghe trực tiếp trong hiện tại sống động, khái quát: giác quan trực nhận ở cảnh hiện tại.
2. Ví dụ: thân khẩu ý bây giờ và tại đây
3. quá khứ và tương lai đâu có trong thực tế, mà chỉ có bây giờ và ở đây!
(Sẽ viết thêm..)
--
Tham khảo thêm ở đây:
1. Tiếng việt
Trung Bộ Kinh
Majjhima Nikaya
131. Kinh Nhất dạ hiền giả
(Bhaddekaratta sutta)
Trích:
..
Quá khứ không truy tìm
Tương lai không ước vọng.
Quá khứ đã đoạn tận,
Tương lai lại chưa đến,
Chỉ có pháp hiện tại
Tuệ quán chính ở đây.
Không động, không rung chuyển
Biết vậy, nên tu tập,
Hôm nay nhiệt tâm làm,
Ai biết chết ngày mai?
Không ai điều đình được,
Với đại quân thần chết,
Trú như vậy nhiệt tâm,
Ðêm ngày không mệt mỏi,
Xứng gọi Nhứt dạ Hiền,
Bậc an tịnh, trầm lặng.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là truy tìm quá khứ? Vị ấy nghĩ: "Như vậy là
sắc của tôi trong quá khứ", và truy tìm sự hân hoan trong ấy; "Như vậy là thọ
của tôi trong quá khứ", và truy tìm sự hân hoan trong ấy; "Như vậy là tưởng
của tôi trong quá khứ", và truy tìm sự hân hoan trong ấy; "Như vậy là hành của
tôi trong quá khứ", và truy tìm sự hân hoan trong ấy, "Như vậy, là thức của
tôi trong quá khứ", và truy tìm sự hân hoan trong ấy. Như vậy, này các
Tỷ-kheo, là truy tìm quá khứ.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là không truy tìm quá khứ? Vị ấy nghĩ: "Như vậy
là sắc của tôi trong quá khứ", và không truy tìm sự hân hoan trong ấy; "Như
vậy là thọ của tôi trong quá khứ", và không truy tìm sự hân hoan trong ấy;
"Như vậy là tưởng của tôi... Như vậy là hành của tôi... Như vậy là thức của
tôi trong quá khứ"; và không truy tìm sự hân hoan trong ấy. Như vậy, này các
Tỷ-kheo, là không truy tìm quá khứ.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào ước vọng trong tương lai? Vị ấy nghĩ: "Mong
rằng như vậy sẽ là sắc của tôi trong tương lai", và truy tìm sự hân hoan trong
ấy; "Mong rằng như vậy sẽ là thọ của tôi trong tương lai", và truy tìm sự hân
hoan trong ấy; "Mong rằng như vậy là tưởng của tôi... là hành của tôi... là
thức của tôi trong tương lai", và truy tìm sự hân hoan trong ấy. Như vậy, này
các Tỷ-kheo, là ước vọng trong tương lai.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là không ước vọng trong tương lai? Vị ấy nghĩ:
"Mong rằng như vậy sẽ là sắc của tôi trong tương lai", và không truy tìm sự
hân hoan trong ấy; "Mong rằng như vậy sẽ là thọ của tôi trong tương lai", và
không truy tìm sự hân hoan trong ấy; "Mong rằng như vậy sẽ là tưởng... sẽ là
hành... sẽ là thức của tôi trong tương lai", và không truy tìm sự hân hoan
trong ấy. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là không ước vọng trong tương lai.
Và này các Tỷ-kheo, như thế nào là bị lôi cuốn trong các pháp hiện tại? Ở
đây, này các Tỷ-kheo, có kẻ vô văn phàm phu không đi đến các bậc Thánh, không
thuần thục pháp các bậc Thánh, không tu tập pháp các bậc Thánh; không đi đến
các bậc Chân nhân, không thuần thục pháp các bậc Chân nhân, không tu tập pháp
các bậc Chân nhân; quán sắc là tự ngã, hay quán tự ngã là có sắc, hay quán sắc
là trong tự ngã, hay quán tự ngã là trong sắc; hay vị ấy quán thọ là tự ngã,
hay quán tự ngã là có thọ, hay quán thọ là trong tự ngã, hay quán tự ngã là
trong thọ; hay vị ấy quán tưởng là tự ngã, hay quán tự ngã là có tưởng, hay vị
ấy quán tưởng là trong tự ngã, hay quán tự ngã là trong tưởng; hay vị ấy quán
hành là tự ngã, hay vị ấy quán tự ngã là có hành, hay vị ấy quán hành là trong
tự ngã, hay vị ấy quán tự ngã là trong hành; hay vị ấy quán thức là tự ngã,
hay quán tự ngã là có thức, hay quán thức là trong tự ngã, hay quán tự ngã là
trong thức. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là bị lôi cuốn trong các pháp hiện tại.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là không bị lôi cuốn trong các pháp hiện tại? Ở
đây, này các Tỷ-kheo, có vị Ða văn Thánh đệ tử đi đến các bậc Thánh, thuần
thục pháp các bậc Thánh, tu tập pháp các bậc Thánh, đi đến các bậc Chân nhân,
thuần thục pháp các bậc Chân nhân, tu tập pháp các bậc Chân nhân. Vị này không
quán sắc là tự ngã, không quán tự ngã là có sắc, không quán sắc là trong tự
ngã, không quán tự ngã trong sắc; không quán thọ... không quán tưởng... không
quán hành... không quán thức là tự ngã, không quán tự ngã là có thức, không
quán thức trong tự ngã, không quán tự ngã trong thức. Như vậy, này các
Tỷ-kheo, là không bị lôi cuốn trong các pháp hiện tại.
..
--
2. Đức
- "Man lass' Vergangenes nicht aufersteh'n,
- Auf Künftiges man nicht die Hoffnung bau';
- Denn das Vergangene liegt hinter uns,
- Das Künftige ist noch nicht angelangt.
- Statt dessen, einsichtsvoll erkenne man,
- Was in der Gegenwart entstanden ist;
- Man wisse es und sicher sei man sich,
- Unüberwältigt, unerschütterlich.
- Die Anstrengung, erfolgen muß sie heut';
- Vielleicht kommt morgen schon der Tod, wer weiß?
- Nicht Schachern kann man mit der Sterblichkeit,
- Nicht hält's den Tod und seine Horden fern,
- Doch einer, der da voller Eifer weilt,
- Ganz ohne nachzulassen, Tag und Nacht -
- Er ist es, so der Buddha [1] hat's gesagt,
- Mit einer Nacht [2], die ihm nur Glück
verheißt."
- --
- betrachtet da Form als Selbst, oder
Selbst als Form besitzend, oder Form als im Selbst enthalten, oder Selbst als in
Form enthalten. Er betrachtet Gefühl als Selbst, oder Selbst als Gefühl
besitzend, oder Gefühl als im Selbst enthalten, oder Selbst als im Gefühl
enthalten. Er betrachtet Wahrnehmung als Selbst, oder Selbst als Wahrnehmung
besitzend, oder Wahrnehmung als im Selbst enthalten, oder Selbst als in der
Wahrnehmung enthalten. Er betrachtet Gestaltungen als Selbst, oder Selbst als
Gestaltungen besitzend, oder Gestaltungen als im Selbst enthalten, oder Selbst
als in Gestaltungen enthalten. Er betrachtet Bewußtsein als Selbst, oder Selbst
als Bewußtsein besitzend, oder Bewußtsein als im Selbst enthalten, oder Selbst
als im Bewußtsein enthalten. Auf solche Weise ist man in Bezug auf gegenwärtig
entstandene Zustände überwältigt."
- --
Majjhima Nikāya 131
4. Kapitel: Abteilung der Darlegungen - Vibhaṅgavagga
Eine glücksverheißende Nacht - Bhaddekaratta Sutta http://www.palikanon.com/majjhima/zumwinkel/m131z.html
--
3. Tiếng anh:
The Blessed One said:
One would not chase after the past,
nor place expectations on the future.
What is past
is left behind.
The future
is as yet unreached.
Whatever quality is present
one clearly sees right there,
right there.
Unvanquished, unshaken,
that's how one develops the mind.
Ardently doing one's duty today,
for -- who knows? -- tomorrow
death may come.
There is no bargaining
with Death and his mighty horde.
Whoever lives thus ardently,
relentlessly
both day and night,
has truly had an auspicious day:
So says the Peaceful Sage.
..
"And how is one vanquished with regard to present qualities? There is
the case where an uninstructed run-of-the-mill person who has not seen
the noble ones, is not versed in the teachings of the noble ones, is not
trained in the teachings of the noble ones, sees form as self, or self
as possessing form, or form as in self, or self as in form.
"He/she sees feeling as self, or self as possessing feeling, or feeling as in self, or self as in feeling.
"He/she sees perception as self, or self as possessing perception, or perception as in self, or self as in perception.
"He/she sees thought-fabrications as self, or self as possessing
thought-fabrications, or thought-fabrications as in self, or self as in
thought-fabrications.
"He/she sees consciousness as self, or self as possessing consciousness,
or consciousness as in self, or self as in consciousness. This is
called being vanquished with regard to present qualities.
--
Đọc toàn bộ bộ bài Kinh tiếng việt và tiếng anh ở đây:
http://www.budsas.org/uni/u-kinh-trungbo/trung131.htm