Saturday 15 November 2014

về thăm chòi Duy Thu 14.112014

Chòi Duy-Thu


Về chòi Duy Thu
 
Chiều nay về Duy Thu
Khi trời đã nhẫm tối cuối nắng
Cây trụi lá đường đầy lá!

Rảo bước trên đường quen,
Về mau chòi Duy-Thu còn đó
Cảm nhận sự sai biệt

Thấm thoát chỉ một tuần,
Rừng đã khác rất nhiều với xưa
Hầu như lá lià cành

Vạn pháp thì thay đổi
Như lá xanh rồi vàng rồi rụng
Rừng cùng anh trầm ngâm!

ĐỗNguyễn

Friday 14 November 2014

Thơ Thích Nhất Hạnh

Giới thiệu:

Mit thương,

Nghe tin Sư Ông bịnh nặng, anh tìm chút ít thơ của Ông để đọc. Thoáng thấy bài thơ về cô nhi viện là anh xúc động lắm và đọc ngay..
Anh thích một câu trong đó nhất..

ĐỗNguyễn

--


Thơ Thích Nhất Hạnh

Tôi thấy em nơi sân nghèo cô nhi viện 


hai mắt của em buồn

chứa đầy tủi hận

khi thấy tôi

em quay mặt nhìn nơi khác

bàn tay em vẽ những vòng tròn loanh quanh trên mặt đất



tôi nào dám hỏi ba má em đâu

tôi nào dám khơi động nguồn mạch thương đau

tôi chỉ muốn chuyện trò chốc lát

cười nói đôi câu

ngồi với em một phút

cho em vơi chút u sầu


đất nước đau cùng số phận

em hãy mở miệng cười

để cho nhau hy vọng

thế hệ các em

chưa đầy năm tuổi trên đầu

đã thấy tan tành hoa mộng

cuộc đời xô về hung hãn cuồng bạo

khổ lụy vì đâu

thế hệ chúng tôi kém hèn gây nên nông nổi


lát nữa rồi tôi đi

để em ở lại sân nghèo cô nhi viện

hai mắt của em buồn

tôi đi

em trở về góc sân quen thuộc

và ngón tay em lại vẽ những vòng thương đau trên mặt đất

--
Mỗi khi đọc bài này tôi lại nhớ đến những năm 1957-1958 tôi hay đi thăm các em trong cô nhi viện Thị Nghè. Tôi rất thương các em cô nhi nhưng không hiểu sao tôi cảm thấy như nghẹt thở mỗi khi đến cô nhi viện. Nếu một bà mẹ không thể nào thương yêu và chăm sóc chu đáo cho hai mươi đứa con của mình thì một nữ tu sĩ cũng khó mà có thể thương yêu chăm sóc bảy chục hay một trăm em cô nhi. Lần nào đi cô nhi viện về tôi cũng bâng khuâng buồn bã. Sau đó tôi bỏ cô nhi viện, đi làm việc tại các xóm ổ chuột tại thành phố, rồi đi làm trường Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội. Mãi đến năm 1973 sau khi hòa ước được ký kết tại Paris tôi mới có nhiều thì giờ lo cho các em. Càng suy nghĩ nhiều về vấn đề cô nhi, tôi càng hiểu rõ vì sao tôi vẫn có cảm giác khó thở khi vào các cô nhi viện. Cô nhi viện chỉ là sản phẩm của người tây phương. Ngày xưa Việt Nam không có cô nhi viện và con mồ côi vẫn sống bên ông bà hay cô chú của chúng. Nếu mỗi cô nhi có được một số tiền trợ cấp hàng tháng để không là gánh nặng cho gia đình người bà con nuôi em thì em sẽ hạnh phúc khi ở với ông bà hơn là sống trong cô nhi viện. Tôi soạn thảo một dự án tìm người bảo trợ cô nhi, chịu cấp dưỡng tiền hàng tháng cho gia đình nuôi các em mà quá nghèo. Sau khi bổ túc và chấp thuận, Phái Đoàn Phật Giáo tại hải ngoại đã gửi dự án này về trình lên Ủy Ban Tái Thiết và Phát Triển của Giáo Hội. Trong dự án này, ngoài việc tạo điều kiện giữ các em lại dưới mái gia đình êm ấm của ông bà hay cô dì các em, chúng tôi còn đề nghị chẻ những cô nhi viện quá đông trẻ em ra thành nhiều tiểu gia đình để các em sống lại không khí ấm cúng của một gia đình nhỏ. Chúng tôi lập tại mỗi nước một tiểu ban để lo cho chương trình này. Nhiều người bạn trẻ người ngoại quốc quen thân với Phái Đoàn được mời vào các tiểu ban này để kêu gọi sự ủng hộ của người địa phương nước ấy. Bài thơ Tôi Thấy Em Nơi Sân Nghèo Cô Nhi Viện vì vậy đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và được các tiểu ban nói trên ấn hành rộng rãi. Cứ nước nào vừa lập xong tiểu ban lo cho cô nhi Việt Nam thì bài thơ này lại được ấn hành hàng ngàn bản bằng tiếng nước đó để gửi đi kêu gọi. Vào tháng 6 năm 1973 chúng tôi chỉ mới tìm ra bốn mươi gia đình bảo trợ cho bốn mươi cô nhi tại gia Việt Nam; vậy mà đến tháng hai năm 1975 chúng tôi đã tìm được 9.670 người để bảo trợ cho 9.670 cô nhi. Các ca sĩ như Joan Baez, Nân Mouskouri đã nhiều lần tặng tiền cho dự án này. Tại Paris và các tỉnh lớn ở Pháp, chúng tôi thường mời các nhạc sĩ danh tiếng như Graeme Allwright, Maxime Le Forestier, Claude Nougaro, Dick Annegan v.v … đến hát. Lần nào Pierre cũng năn nỉ thầy Nhất Hạnh lên đọc dùm bài thơ này trước khi nhạc hội mở đầu. Tôi và Pierre vẫn thường hay đi dán bích chương cổ động các nhạc hội vào khoảng tám giờ tối đến hai giờ khuya. Đêm nào về, tay chân của hai chị em cũng lạnh cóng vì băng giá. Thầy có nhắc tới chuyện này trong một bài thơ trong đó có những câu:
thương bé nhỏ vơ mùa loạn lạc
sen vàng bướm gửi khắp trời tây
tờ hoa nhạc hội bừng chiêng trống
xóm dưới thôn trên dán chật đầy
giăng mắc đường dây trăm xứ lạ
ân nghĩa bên trời mãi dựng xây

Sen Vàng tức là báo Le Lotus của Phái Đoàn Phật Giáo Việt Nam tại Paris ấn hành trên giấy màu vàng bằng Anh ngữ và Pháp ngữ. Tờ hoa đây là những tờ quảng cáo đại nhạc hội. Bé đây là các cô nhi.
Người trẻ làm việc cho chương trình này cũng khá đông. Piere, Neige, Mobi, Hương và tôi làm việc toàn thời gian tại văn phòng Phái Đoàn. Thoa, Lội, Hoàng Anh, Hằng, Hải, Tính, Nga, anh Trương, anh Cao Thái giúp dịch hồ sơ tại nhà mỗi đêm vài giờ. Một số sinh viên khác đến giúp bất định kỳ, tùy theo khả năng. Huệ Châu và anh Hướng cũng lãnh về nhà hàng chồng hồ sơ cô nhi. Anh Hướng tuy là khoa học gia nhưng cũng là thi sĩ. Thơ anh đã được in thành hai tập từ hồi còn là sinh viên, và Lá Bối 1978 có ấn hành tập Ngày Mẹ Về của anh, ký tên là Hoài Việt. Điều mà tôi ghi mãi trong lòng về hai người bạn này là anh chị luôn đặt mình vào thế đứng tôn trọng sự sống của con người và chống đối những bất công từ bất cứ hướng nào. Trong những ngày mà tiếng nói của lập trường này bị bóp chẹt nhất, Hướng và Huệ Châu lúc nào cũng sẵn sàng nói: “Có chúng tôi đây !”

SC Chân Không

Thursday 13 November 2014

Hi M.


Hi M.

Wo bist Du?
Der Bildschirm
schreit laut nach Dir!
Die Rosen
Wartet aud Dich!
..
Gute Nachricht:
Der Monk
Nhất Hạnh
atmet doch!
Hurra!

ĐỗNguyễn

Nghe em.. Take it easy!

Biển quê nhà


Nghe em

Cảm niệm giọng buồn,
Nửa khuya không ngủ
Trong ngày tình thương.
Kiếp người
Bao thứ não phiền,
Mong em hết bịnh
Cuộc đời lại vui!

ĐỗNguyễn
.. em cố gắng ngủ cho được nha! Relax!

Sư Ông Nhất Hạnh

Sư Ông

Sinh lão bịnh tử
 
Trời thu sương mờ ngói,
Nghe tin thày Nhất hạnh già bịnh,
Ngẫm suy lẽ duyên sinh!

ĐỗNguyễn

Bên rừng nhân ngày Celebration

Rừng Điệu Ngộ

Bên rừng nhân ngày Celebration

Bên rừng thanh lặng ngồi chơi,
Bổng nhìn chiếc lá vừa rơi trên đường.
Lá vàng có chiếc còn vương,
Đang nằm óng ả trên cành lá xanh.
Cõi rừng xa vắng yến anh
Mênh mông người nhớ trời xanh phương nào!

ĐỗNguyễn

Wednesday 12 November 2014

Celebration 12.November 2014




















12

Cứ đến ngày mười hai
Lòng anh cảm thấy vui thật nhiều
Ngày anh mua Rosen..

ĐỗNguyễn
..tặng em và anh!

12.11. 2014 21 giờ tối bên này.

Mautaschen


Hi Mit,

Em ngủ được không? Bớt sổ mũi chưa? Anh hi vọng, em không có chuyện gì buồn? Nếu có thì nói với anh và anh sẽ an ủi em. Mit nhé!
Chiều nay anh ra phố sau nhiều ngày không ra. Trước hết a đến tiệm Apple, ở đó anh tìm hiểu một vài chi tiết, sau đó a đến tiệm PC lớn.
Ở đây, anh đã nhờ họ tìm cái lỗi của máy mà anh cần coi, vì nó không chịu làm việc. Và họ đã tìm ra. Hurra!
Nhờ vậy, mà anh về nhà với một tâm trạng vui.

Nhân tiện, a cũng đã xem vài loại máy:
- Iphone 5 S> a thích cái này nhất. Vì nó đẹp và gọn. Anh ko thích Iphone 6 hay Iphone 6 Plus. Cách Design ko đẹp và chúng to quá.
- Ipad Mini, anh thích hơn là Ipad Air 2, vì Mini gọn nhẹ!
A có xem blog này trong Ipad Mini, thấy đẹp và rõ lắm!
-  A cũng hỏi loại USB 4 Gb, hay 8 Gb, dùng cho vài việc.
- Loại máy chụp hình Nikon mới 1100, giá bán chừng 1100 Euro. A không cần. Máy hiện nay sài đủ rồi.

Trời mưa, nên anh về sớm.
Chúc em buổi sáng thứ 5 an vui. Bên anh vẫn còn là ngày 12.11 Celebration! Chút nửa, có thể anh sẽ làm Cocktail Margaretta cho vui!

ĐỗNguyễn

Nhắn tin cho Mit

Hi Mit,

Thấy em không khỏe lắm, mời em uống sửa nè!
Anh hôm nay ngủ nướng..hihi
Chút nửa sẽ đi ra phố 1 chút để nhờ người ta xem cái máy..

Mong em vui và khỏe lại!

ĐỗNguyễn

Tuesday 11 November 2014

Celebration 12.November 2014

 Kỷ niệm ngày 12

Bây giờ và tại đây


Hi Mit,

Chào mừng em nhân ngày kỷ niệm hôm nay!
Bây giờ bên em là sáng, do đó chưa có rượu, nhưng có hoa!
Anh thương tặng em những cánh hoa Rose rạng rỡ!

ĐỗNguyễn
.. buỗi tối nay bên em, mong em vô được blog.. để cùng vui nhé!

Ngày mai la 12 tây

 
Hoa 12

Ngày 12

Ngày mai ngày mười hai
Mời em thăm blog cùng chung vui
Đẹp thay người Điệu Ngộ!

ĐỗNguyễn

Sunday 9 November 2014

Bên anh còn là chủ nhật..

Staatgalerie
Jame Stirling

Hàn huyên

Hàn huyên một thoáng mùa thu,
Mà nghe âm hưởng mây mù nhẹ tan!
Nhớ rừng Điệu Ngộ lá vàng,
Thiền sinh xin hẹn với nàng hôm sau!

ĐỗNguyễn


Hello Mit,

Thức dậy mới 7 giờ tối, ngày chủ nhật nhẹ nhàng..
Sau khi nói chuyện với em xong, anh vô bếp lấy món khoai tây với creme fraiche ăn với herring-filet..
Ăn xong, anh cài chuyển vài việc trong laptop.. rồi đi nằm nghỉ. Hôm nay không muốn đi rừng nửa, có lẻ, ý muốn trải nghiệm vô rừng bớt đi khi được hàn huyên với Mit.

Giấc ngủ của em ngon không?
Anh đã ngủ khá ngon, trời đã cuối thu.. lạnh rồi..


Chúc mong em một ngày thành đạt an vui!
Thương,

ĐỗNguyễn
--
http://www.budsas.org/uni/u-aj-brahm/cbht.htm#3