Saturday 18 July 2020

POMPEO, BỘ TRƯỞNG NGOẠI GIAO/ Lập trường của Hoa Kỳ về các Yêu sách trên biển ở Biển Đông






Lập trường của Hoa Kỳ về các Yêu sách trên biển ở Biển Đông
MICHAEL R. POMPEO, BỘ TRƯỞNG NGOẠI GIAO
NGÀY 13 THÁNG 7 NĂM 2020

ĐO-NGUYEN tạm dịch từ nguồn gốc (link 1) ngày 15.07.2020


Hoa Kỳ bảo vệ một Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và rộng mở. Ngày nay chúng tôi đang tăng cường chính sách Hoa Kỳ trong một phần quan trọng, gây tranh cãi của khu vực này - Biển Đông. Chúng tôi tuyên bố: yêu sách của Bắc Kinh đối với các nguồn tài nguyên ngoài khơi ở hầu hết Biển Đông cũng như chiến dịch bắt nạt nhằm kiểm soát chúng là hoàn toàn bất hợp pháp.

Ở Biển Đông, chúng tôi tìm cách giữ gìn hòa bình và ổn định, duy trì tự do biển cả theo cách phù hợp với luật pháp quốc tế, duy trì dòng chảy thương mại không bị cản trở và phản đối mọi nỗ lực sử dụng cưỡng chế hoặc ép buộc để giải quyết tranh chấp. Chúng tôi chia sẻ những lợi ích sâu sắc và tuân thủ này với nhiều đồng minh và đối tác của chúng tôi, những người từ lâu đã tán thành một trật tự quốc tế dựa trên các quy tắc.

Những lợi ích chung này đã bị đe dọa chưa từng có từ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (CHND Trung Hoa). Bắc Kinh sử dụng mối đe dọa để làm suy yếu quyền chủ quyền của các quốc gia ven biển Đông Nam Á ở Biển Đông, bắt nạt họ ra khỏi các nguồn lực ngoài khơi, khẳng định sự thống trị đơn phương và thay thế luật pháp quốc tế bằng “lẽ phải của kẻ mạnh”. Cách tiếp cận của Bắc Kinh đã rõ ràng trong nhiều năm. Vào năm 2010, Bộ trưởng Ngoại giao lúc bấy giờ là Dương Khiết Trì/ Yang Jiechi đã nói với các đối tác ASEAN của mình rằng “Trung Quốc là một nước lớn và các nước khác là các nước nhỏ và đó chỉ là sự thật”. Cách nhìn kiểu thế giới săn mồi của CHND Trung Hoa không có chỗ trong thế kỷ 21.
CHND Trung Hoa không có căn cứ pháp lý để đơn phương áp đặt ý chí của mình lên khu vực. Bắc Kinh đã không đưa ra một cơ sở pháp lý nhất quán nào cho yêu sách của mình về yêu sách ”đường chín đoạn” trên Biển Đông kể từ khi chính thức tuyên bố vào năm 2009. 

Trong một quyết định nhất trí vào ngày 12 tháng 7 năm 2016, Tòa án Trọng tài được thành lập theo Luật Công ước Biển 1982 - mà CHND Trung Hoa là một quốc gia thành viên - đã bác bỏ các yêu sách trên biển của CHND Trung Hoa là không có cơ sở trong luật pháp quốc tế. Toà án đứng về phía Philippines, nơi đưa ra vụ kiện trọng tài, trên hầu hết các yêu sách.

Như Hoa Kỳ đã tuyên bố trước đây và như được quy định cụ thể trong Công ước, quyết định của Toà án Trọng tài là quyết định cuối cùng và ràng buộc về mặt pháp lý đối với cả hai bên. Hôm nay chúng tôi xác định rõ lập trường của Hoa Kỳ đối với các yêu sách trên biển của Trung Quốc trong Biển-Đông so với phán quyết của Toà trọng tài. Đặc biệt là:
  • CHND Trung Hoa không thể xác nhận một cách hợp pháp một yêu sách trên biển - bao gồm mọi yêu sách của Vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) có nguồn gốc từ rạn san hô Hoàng Nham/Scarborough và phần quần đảo Trường Sa - đối diện/ vis-a-vis với Philippines trong các khu vực mà Toà trọng tài tìm thấy ở EEZ của Philippines hoặc trên vùng EEZ của Philippines thềm lục địa. Việc Bắc Kinh quấy rối nghề cá và phát triển năng lượng ngoài khơi của Philippines trong các khu vực đó là bất hợp pháp, cũng như bất kỳ hành động CHND Trung Hoa đơn phương nào để khai thác các tài nguyên đó. Theo quyết định ràng buộc về mặt pháp lý của Toà trọng tài, CHND Trung Hoa không có yêu sách về lãnh thổ hoặc trên biển hợp pháp đối với Đá Vành Khăn/Mischief Reef hoặc hay Bãi Cỏ Mây/Second Thomas Shoal, cả hai đều thuộc quyền chủ quyền và quyền tài phán của Philippines, cũng như Bắc Kinh không có bất kỳ yêu sách lãnh thổ hay quyền lãnh thổ nào từ những tính năng này.
  • Vì Bắc Kinh đã không đưa ra yêu sách trên biển hợp pháp, chặt chẽ ở Biển Đông, Hoa Kỳ bác bỏ mọi yêu sách của Trung Quốc đối với vùng biển nằm ngoài vùng lãnh hải 12 hải lý xuất phát từ các đảo mà họ tuyên bố chủ quyền ở quần đảo Trường Sa (mà không phương hại đến yêu sách chủ quyền của các quốc gia khác đối với các đảo như vậy). Do đó, Hoa Kỳ bác bỏ mọi yêu sách trên biển của CHND Trung Hoa tại vùng biển xung quanh bãi Bãi Tư-Chính/Vanguard (ngoài khơi Việt Nam), bãi Luconia Shoals (ngoài khơi Malaysia), vùng biển ở Brunei EE EEZ và Natuna Besar (ngoài khơi Indonesia). Bất kỳ hành động nào của CHND Trung Hoa để quấy rối các quốc gia khác đánh cá hoặc phát triển dầu khí ở những vùng biển này - hoặc để thực hiện các hoạt động đó một cách đơn phương - là bất hợp pháp.
  • CHND Trung Hoa không có yêu sách lãnh thổ hoặc trên biển hợp pháp đối với (hoặc có nguồn gốc từ) bãi ngầm Tăng Mẫu/James Shoal, một cấu trúc hoàn toàn chìm dưới nước chỉ cách Malaysia 50 hải lý và cách bờ biển Trung Quốc 1.000 hải lý. Bãi chìm Tăng Mẫu/James Shoal thường được trích dẫn trong tuyên truyền của Trung Quốc là lãnh thổ cực nam của Trung Quốc. Luật pháp quốc tế rất rõ ràng: Một tính năng dưới nước như bãi chìm Tăng Mẫu/James Shoal không thể được yêu cầu bởi bất kỳ quốc gia nào và không có khả năng tạo ra các khu vực trên biển. Bãi chìm Tăng mẫu/James Shoal (khoảng 20 mét dưới mặt nước biển) không phải và không bao giờ là lãnh thổ của Trung Quốc, Bắc Kinh cũng không thể khẳng định bất kỳ quyền trên biển nào hợp pháp từ đó.
Thế giới sẽ không cho phép Bắc Kinh coi Biển Đông là đế chế trên biển của mình. Mỹ đang sát cánh với các đồng minh và đối tác Đông Nam Á của chúng tôi để bảo vệ quyền chủ quyền của họ đối với các nguồn tài nguyên ngoài khơi theo các quyền và nghĩa vụ quốc tế của họ. Chúng tôi sát cánh với cộng đồng quốc tế để bảo vệ tự do biển cả và tôn trọng chủ quyền, và từ chối mọi sự thôi thúc thực thi kiểu “lý lẽ của kẻ mạnh”, ngay trên Biển Đông hoặc trong khu vực rộng lớn hơn.
--

U.S. Position on Maritime Claims in the South China Sea
PRESS STATEMENT
MICHAEL R. POMPEO, SECRETARY OF STATE
JULY 13, 2020

The United States champions a free and open Indo-Pacific. Today we are strengthening U.S. policy in a vital, contentious part of that region — the South China Sea. We are making clear: Beijing’s claims to offshore resources across most of the South China Sea are completely unlawful, as is its campaign of bullying to control them.

In the South China Sea, we seek to preserve peace and stability, uphold freedom of the seas in a manner consistent with international law, maintain the unimpeded flow of commerce, and oppose any attempt to use coercion or force to settle disputes. We share these deep and abiding interests with our many allies and partners who have long endorsed a rules-based international order.

These shared interests have come under unprecedented threat from the People’s Republic of China (PRC). Beijing uses intimidation to undermine the sovereign rights of Southeast Asian coastal states in the South China Sea, bully them out of offshore resources, assert unilateral dominion, and replace international law with “might makes right.” Beijing’s approach has been clear for years. In 2010, then-PRC Foreign Minister Yang Jiechi told his ASEAN counterparts that “China is a big country and other countries are small countries and that is just a fact.” The PRC’s predatory world view has no place in the 21st century.

The PRC has no legal grounds to unilaterally impose its will on the region. Beijing has offered no coherent legal basis for its “Nine-Dashed Line” claim in the South China Sea since formally announcing it in 2009. In a unanimous decision on July 12, 2016, an Arbitral Tribunal constituted under the 1982 Law of the Sea Convention – to which the PRC is a state party – rejected the PRC’s maritime claims as having no basis in international law. The Tribunal sided squarely with the Philippines, which brought the arbitration case, on almost all claims.
As the United States has previously stated, and as specifically provided in the Convention, the Arbitral Tribunal’s decision is final and legally binding on both parties. Today we are aligning the U.S. position on the PRC’s maritime claims in the SCS with the Tribunal’s decision. Specifically:
  • The PRC cannot lawfully assert a maritime claim – including any Exclusive Economic Zone (EEZ) claims derived from Scarborough Reef and the Spratly Islands – vis-a-vis the Philippines in areas that the Tribunal found to be in the Philippines’ EEZ or on its continental shelf. Beijing’s harassment of Philippine fisheries and offshore energy development within those areas is unlawful, as are any unilateral PRC actions to exploit those resources. In line with the Tribunal’s legally binding decision, the PRC has no lawful territorial or maritime claim to Mischief Reef or Second Thomas Shoal, both of which fall fully under the Philippines’ sovereign rights and jurisdiction, nor does Beijing have any territorial or maritime claims generated from these features.
  • As Beijing has failed to put forth a lawful, coherent maritime claim in the South China Sea, the United States rejects any PRC claim to waters beyond a 12-nautical mile territorial sea derived from islands it claims in the Spratly Islands (without prejudice to other states’ sovereignty claims over such islands). As such, the United States rejects any PRC maritime claim in the waters surrounding Vanguard Bank (off Vietnam), Luconia Shoals (off Malaysia), waters in Brunei’s EEZ, and Natuna Besar (off Indonesia). Any PRC action to harass other states’ fishing or hydrocarbon development in these waters – or to carry out such activities unilaterally – is unlawful.
  • The PRC has no lawful territorial or maritime claim to (or derived from) James Shoal, an entirely submerged feature only 50 nautical miles from Malaysia and some 1,000 nautical miles from China’s coast. James Shoal is often cited in PRC propaganda as the “southernmost territory of China.” International law is clear: An underwater feature like James Shoal cannot be claimed by any state and is incapable of generating maritime zones. James Shoal (roughly 20 meters below the surface) is not and never was PRC territory, nor can Beijing assert any lawful maritime rights from it.
The world will not allow Beijing to treat the South China Sea as its maritime empire. America stands with our Southeast Asian allies and partners in protecting their sovereign rights to offshore resources, consistent with their rights and obligations under international law. We stand with the international community in defense of freedom of the seas and respect for sovereignty and reject any push to impose “might makes right” in the South China Sea or the wider region.

--
Nguồn: (Link 1)