dạo ấy
em ra đi dạo ấy,
anh tiễn đưa bằng nước mắt.
em đã trỡ về
mỗi lần đêm có sao trăng
dn
Tiễn đưa
Con xuống núi, với hành trang giản dị
Thầy tiễn đưa duy chỉ một nụ cười
Con cứ đến cứ đi tình lặng lẽ
Dẫu muôn trùng đâu phải đã xa xuôi.
Cứ vào đời với trái tim rộng mở
Lòng chân thành, tỉnh thức giữa tha nhân
Tuy cuộc đời nhiều thăng trầm biến đổi
Tâm sáng ngời vẫn thấy pháp như chân.
viên minh
No comments:
Post a Comment