Rừng xưa đã khép
ngêu ngao
Ai đã lớn lên
cùng nhạc
Trịnh Công Sơn
và luôn tìm thấy đâu đó
trong ca từ
của ông
những triết lý
cuộc sống nhẹ nhàng,
những điểm nương tựa
cho tâm hồn dao động.
Anh nghĩ đến ca từ
trong bài
Ru ta ngậm ngùi..
Mà Ngộ vẫn thích ngêu ngao
Khi mình gặp nhau..
Ai đã từng
luẩn quẩn
trong ý niệm
về thuyết luân hồi
như ông đã viết
“Ta thấy em
trong tiền kiếp
với cọng buồn cỏ khô”...
để rồi dễ dàng
chấp nhận
mọi sự gặp gỡ
đều phải chia ly,
mọi sự ra đi
rồi sẽ quay về
như
“Mùa xuân
đã đến
em hãy quay về,
rừng xưa đã khép
em hãy ra đi.”
(Tác phẩm “Rừng Xưa Đã Khép”)
ĐỗNguyễn
nghe Pham Hoai Nam tâm sự
No comments:
Post a Comment